truyện dịu dàng dành riêng em

Bộ truyện Dịu Dàng Dành Riêng Em thuộc thể loại (Ngôn tình) là Sự kết hợp độc đáo của tác giả Lục Manh Tinh, tạo nên một câu chuyện vô cũng hấp dẫn. Cùng theo dõi, đọc trọn bộ tiểu thuyết này tại đây. 1. Vùng sau một vai phản nghịch diện - Rose Killer2. Xuyên Sách đoạt được Nam Phụ! - Phùng Tử Hy3. Dị giới ràng buộc - Băng Vy4. Hòa Thân Tân Truyện - Độc Cô Hắc Mã5. Thú Sủng - Nhan Thiếu6. Ốc sên chạy - Điệp đưa ra Linh7. Ăn xong chùi mép - Phi Cô Nương8. Đọc truyện 12 Cung Hoàng Đạo Và Trường Cấp 3 - chương 36 - 40 trên điện thoại, cập nhật hằng ngày. Ma Kết dỗ dành. - Aaaaaa!! Bỗng Xử Nữ hét lên một tiếng. - Xử Nữ!!!! Sập nhà Sinh tử văn SM BTS và Y/n eunyeon+nc17+tong+tai+keu+ngao+cua+em truyện dịu dàng trong tim đều Dịu Dàng Dành Riêng Em Chương 68: Đi học cùng Trước Tiếp Sau khi kết thúc lễ cưới vào buổi sáng thì buối tối chính là đêm tiệc cực high. Cô dâu chú rể đi một vòng chúc rượu, Quý Thư Bạch không cho Giang Thần uống nhiều nên hầu như lúc nào cũng kè kè bên cạnh cô. Thân là phù dâu, phù rể, Hạ Dĩ Hàm và Hoắc Thiệu Hàng dĩ nhiên phải hỗ trợ. Kề bên đó, tính biện pháp nhân vật chính cũng khá được khắc họa rõ ràng, fan đọc rất có thể dễ dàng cảm giác tình cảm họ dành riêng cho nhau. Trâm xứng đáng là trong số những truyện ngôn tình ko thể vứt qua . Ich Will Dich Kennenlernen Auf Englisch. Cuộc đời của mỗi người, chẳng thể nào biết được mình sẽ gặp bao nhiêu ngã rẽ, cũng chẳng thể nào biết được, ở một ngã rẽ nào đó có thể gặp được người mà mình vẫn luôn nhớ mãi không quên. Những năm tháng sau khi gặp anh, Hạ Dĩ Hàm yên ổn làm một cô con gái ngoan ngoãn, bỏ qua diện mạo xuất sắc của mình, đi vào con đường học thuật theo mong muốn của mẹ cô. Cho dù anh đã từng thân thiết, đã từng là một phần trong cuộc sống của cô, nhưng lúc ấy cô còn quá nhỏ, Hạ Dĩ Hàm chỉ có thể chôn chặt và mang theo phần tình cảm đó cho đến lúc trưởng thành. Bởi vì bây giờ Hoắc Thiếu Hàng đã không còn là một diễn viên mới vào nghề đến học hỏi ba cô nữa, mà đã là một diễn viên ngôi sao với hàng loạt giải thưởng lớn và có lẽ… anh đã quên cô nhưng, duyên phận là một chuyện rất kỳ diệu, Hạ Dĩ Hàm không đi theo con đường nghệ thuật thứ 7 của ba cô, nhưng cũng chẳng thể hoàn toàn vứt bỏ. Bởi vì cô còn có một người chị sinh đôi giống mình như đúc, và bà chị này lại cực kỳ thích nổi tiếng. Thế cho nên, trong lúc tức giận vì bị cướp mất vai diễn, bà chị hay làm loạn này đã quyết định đi sửa sắc đẹp, mặc dù hai chị em cô đã đẹp lắm rồi. May sao, chưa kịp làm gì thì phải ngưng lại, bởi vì chị cô bị dị ứng thuốc. Trong lúc quẫn bách, chị cô đã gọi cô đến, dùng gương mặt sưng vù của mình thuyết phục Hạ Dĩ Hàm làm việc thay cô ấy. Làm việc thay ở đây chính là, thay cô ấy đảm nhiệm vai trò của một diễn viên hạng ba, với nghệ danh Nghê Hạ. Không thể nói rõ tại sao Hạ Dĩ Hàm lại đồng ý giúp cô chị Hạ Dĩ San của mình, có lẽ là bởi vì không chịu nổi chiêu bài làm nũng ăn vạ của chị ấy, hoặc có lẽ là giấc mơ chôn giấu từ nhỏ khiến cô động lòng, cũng có thể là vì, nơi đó có Hoắc Thiếu Hàng. Có điều, Hạ Dĩ Hàm chẳng thể nào ngờ được, vừa trở về đã phải đối diện với mớ bòng bong mà bà chị chuyên gây rối của cô gây ra. Thật ra cũng rất dễ hiểu, sau khi ba mẹ cô ly hôn, cô theo mẹ qua Mỹ học cho tới tận bây giờ, còn chị cô ở lại học làm diễn viên. Nhưng ngoại trừ khuôn mặt giống như đúc ra, thì tính cách của hai người hoàn toàn trái ngược. Nếu như Hạ Dĩ San đẹp theo kiểu hoạt bát và lanh lợi, thì Hạ Dĩ Hàm lại là vẻ đẹp của thanh cao đầy khí chất. Thế nên, Nghê Hạ mà mọi người nhìn thấy gần đây, thật sự là thay đổi quá nhiều. Vừa nhận lời thế thân cho chị, Hạ Dĩ Hàm đã phải vào ngay một đoàn phim, mà ở đây vừa khéo gặp được Hoắc Thiếu Hàng. Chị cô là diễn viên hạng ba, diễn xuất chả ra sao chỉ được có cái mặt ăn ảnh, được nhận vai nữ hai phim này quả đúng là kỳ tích. Một bộ phim chất lượng như vậy, nam chính là Hoắc Thiếu Hàng thì cũng chẳng có gì là lạ. Tiếc là, anh không nhận ra cô. Cũng đúng, lâu quá rồi còn gì. Hạ Dĩ Hàm chỉ có thể cười khổ trong lòng, dốc sức làm tròn vai. Chỉ có điều không ai ngờ tới là, cô quá xuất sắc. Làm gì còn một Nghê Hạ không chút tiếng tăm, cũng chẳng tài năng trong lời đồn, trên phim trường chỉ còn một Nghê Hạ điềm đạm, lặng lẽ, hết mình vì công việc. Nhưng cũng chính vì sự “chỉ cần yên lặng cũng khiến người khác phải chú ý” này, Hoặc Thiếu Hàng mới cảm thấy hứng thú với cô. Trước đây, Hoắc Thiếu Hàng hợp tác với rất nhiều diễn viên, cũng có nhiều tin đồn tình cảm, nhưng thực sự động lòng với ai đó thì chưa. Anh đẹp trai, trầm ổn, ôn hòa với tất cả, cho nên rất nhiều người có tình ý với anh mà không dám chủ động, bởi vì họ sợ ngay cả tư cách làm bạn diễn của anh cũng khó mà bảo toàn. Ấy thế mà, một Hoắc Thiếu Hàng vẫn luôn lạnh lùng giữ vững tôn nghiêm lại có thể vì những vô tình hữu ý mà đến gần cô gái nhỏ bé Nghê Hạ này. Mà càng đến gần cô, anh lại càng phát hiện, cô gái này thật sự rất cuốn hút. Không chỉ là một tài năng diễn xuất, cô còn có một trình độ mà khó có diễn viên nào có được, học thức cao, giỏi ngoại ngữ, và chỉ số IQ không tầm thường. Nhưng còn có một điều mà Hoắc Thiếu Hàng cảm thấy cô khác biệt, đó chính là cảm giác nhẹ nhàng quen thuộc nào đó rất khó diễn tả. Một người thầm mến đã lâu, một người rung động trong lòng, chỉ cần một đốm lửa thì sẽ lập tức nổ thành pháo hoa. Hoắc Thiếu Hàng không ngần ngại thể hiện sự thưởng thức đối với cô, Hạ Dĩ Hàm lúc đầu vẫn còn có chút không tin vào sự may mắn này, nhưng sau khi anh thể hiện rõ ràng tâm ý của mình, cô chẳng có lý do nào để khước từ cả. Bởi vì, cũng giống như cô, anh chưa từng quên cô gái nhỏ thích quấn lấy mình ngày xưa, Hạ Dĩ Hàm. Tình yêu nảy nở cùng với thử thách của thời gian, Hoắc Thiếu Hàng thật sự đã làm được chuyện mà mình luôn tâm niệm. “Mười mấy năm trước, em là cô bé bên cạnh anh, anh cưng chiều em, bảo vệ em, bởi vì em là cô em gái mà anh yêu quý. Bây giờ, anh vẫn muốn cưng chiều em, muốn bảo vệ em, là vì, em là người con gái mà anh thích.” … Câu chuyện viết về thế giới showbiz, đương nhiên sẽ không thiếu những kịch tính do nam phụ nữ phụ mang lại, tuy nhiên tất cả những điều này không hề ảnh hưởng đến sự ngọt ngào tình cảm của những cặp đôi yêu thương chân thành. Có thủ đoạn, cũng có bạo lực mạng, có những sự thật chẳng bao giờ thắng nổi lời đồn đại, nhưng họ sống trong thế giới đầy ánh hào quang đó, chỉ có thể cố gắng giữ lại cho mình một chút tình cảm cốt lõi. Có chút hồi hộp đầy rung động khi vừa mới nhận ra nhau của Hoắc Thiếu Hàng và Hạ Dĩ Hàm, có chút bất ngờ đầy đáng yêu của cặp đôi tin đồn lâu năm Quý Thư Bạch và Giang Thần, lại có chút bất đắc dĩ với cặp đôi lệch sóng Hạ Dĩ San và Nam Dịch, nhưng kết quả cuối cùng mỗi người đều hạnh phúc trên con đường mà họ đã lựa chọn. Hạ Dĩ Hàm dành cả thanh xuân để thầm mến một người, cứ như vậy lặng lẽ yêu anh. Hoắc Thiếu Hàng không hề hay biết mình đã chờ đợi một người từ lúc nhỏ cho đến trưởng thành, để có thể dành hết tất cả dịu dàng trong cuộc đời này, cho cô. “Nơi nào có em, nơi đó có hạnh phúc của anh"____ " " Trích từ truyệnReview by Lâm Thái Y - fb/ReviewNgonTinh0105***Từ California Mĩ đến Hàn Quốc, máy bay hạ Dĩ Hàm đeo kính râm lên, lao ra khỏi sân bay. Cô không mang bất cứ kiện hành lý nào, mà lần này đến Hàn Quốc chỉ vì một cuộc điện thoại của chị Dĩ Hàm lên xe taxi, dùng chút tiếng Hàn ngắc ngứ báo địa chỉ một bệnh viện, sau đó dựa lưng vào ghế, thoáng nhíu mày. Đêm qua đột nhiên cô nhận được điện thoại của Hạ Dĩ San, cô ấy nói cuộc phẫu thuật thẩm mĩ của cô ấy gặp chút vấn đề, bây giờ gương mặt thảm hại đến nỗi không dám nhìn nữa, cô ấy muốn trước khi cách ly với người đời được gặp em gái một lần. Tuy nhiên, có một điều kiện là, chuyện này phải tuyệt đối giữ bí mật, kể cả bố mẹ cũng không được Dĩ Hàm bất giác nhìn vào kính chiếu hậu, thấy gương mặt mình đang đeo chiếc kính râm to bự. Mắt kính gần như che khuất hết cả gương mặt cô, nhưng để lộ ra đường cong vừa vặn ở cằm, trắng nõn nà, hiếm có thế này cơ thiết phải phẫu thuật thẩm mĩ sao? Hạ Dĩ Hàm sờ mặt mình, gương mặt này đâu có khó coi...Thôi, Hạ Dĩ San thích làm, giờ lại thành ra hủy dung, xem chị ta còn kiêu hãnh kiểu Dĩ San là chị gái song sinh của cô, ngoài ánh mắt ra thì vẻ ngoài của hai người gần như là giống nhau như đúc. Mặt khác, Hạ Dĩ San còn có một thân phận khác, đó là một nghệ sĩ hạng ba mới gia nhập giới giải trí không lâu, Nghê mươi phút sau, Hạ Dĩ Hàm xuống xe tại cửa một bệnh viện. Cô lấy di động ra gọi vào số của Hạ Dĩ San, giọng điệu không mấy vui vẻ, "Ở đâu?"Hạ Dĩ San thều thào ở đầu bên kia điện thoại, "Chị bảo quản lý chờ em ở cửa rồi đấy, mặc áo khoác đen, với cả...""Được rồi, em thấy rồi.", không chờ Hạ Dĩ San nói xong, Hạ Dĩ Hàm đã thấy một người phụ nữ đứng cách đó không xa đang đi về phía Tố dừng lại ở khoảng cách năm bước chân với Hạ Dĩ Hàm, chị ngơ ngác nhìn cô một lúc, cho đến khi Hạ Dĩ Hàm mất kiên nhẫn tháo kính ra, Cảnh Tố mới định hồn lại được. Chị vội vàng bảo Hạ Dĩ Hàm đeo kính lên, "Đeo vào, đeo vào! Nếu mà bị người ta thấy Nghê Hạ xuất hiện ở bệnh viện thẩm mĩ thì thảm lắm! Trời ơi... Đúng là giống nhau như đúc."Sau khi đeo kính vào, Hạ Dĩ Hàm thản nhiên nói "Dựa vào mức độ nổi tiếng của chị ấy bây giờ thì tỷ lệ bị nhận ra ở nước ngoài gần như bằng không."Cảnh Tố nghẹn họng, "Ờ... Nói cũng phải. Mình...lên tầng đi."Hạ Dĩ Hàm hơi gật đầu, "Đi thôi."Hai người từ cửa bệnh viện đi về phía phòng bệnh VIP. Dọc đường đi, Cảnh Tố nói qua về nguyên nhân Hạ Dĩ San phẫu thuật. Thật ra cũng không phải là phẫu thuật gì lớn, chỉ là Hạ Dĩ San bị đối thủ một mất một còn trong giới giải trí kích thích, cướp đi vai diễn nữ hai trong một bộ phim truyền hình, thế nên Hạ Dĩ San quyết tâm sửa gương mặt quá thanh thuần của mình cho có chút vẻ yêu mị, nhân thể mở rộng con đường diễn xuất."Haiz, tệ thật, ai biết là Nghê Hạ bị dị ứng thuốc đâu, mới phẫu thuật được một nửa... Giờ mặt sưng phù như cái gì ấy. Bác sĩ bảo ít nhất phải một năm mới phục hồi được nguyên trạng.", Cảnh Tố than ngắn thở Dĩ Hàm nhìn chị ấy, "Chị là quản lý của chị ấy, sao chị không ngăn chị ấy lại?"Cảnh Tố bị giọng cảnh cáo đó của Hạ Dĩ Hàm hù dọa, thoáng ngượng ngùng trả lời "Chuyện này, nghệ sĩ sửa mặt một chút thật ra cũng bình thường mà."Hạ Dĩ Hàm hừ lạnh một tiếng, "Kĩ thuật diễn không theo kịp lại còn đổ tại mặt quá ngây thơ."Cảnh Tố lại một lần nữa nghẹn họng. Cô em gái này của Nghê Hạ sao nói chuyện thẳng thắn, không chút kiêng nể gì thế...Rốt cuộc cũng đến phòng bệnh. Hạ Dĩ Hàm vừa vào cửa đã nhìn thấy Hạ Dĩ San đang ngồi trên giường bệnh, đầu quấn đầy băng gạc. Nhìn thấy bộ dạng này của chị gái, cơn tức giận trong lòng cô cũng thoáng đổi thành sự đau trước bố mẹ ly hôn, hai chị em cô, một người theo bố về Trung Quốc, một người cùng mẹ ở lại xứ người. Có điều, chuyện này không hề ảnh hưởng đến tình cảm cốt nhục giữa hai người. Tuy có rất nhiều lúc Hạ Dĩ Hàm cạn lời với kiểu hành động không dùng não của Hạ Dĩ San, nhưng từ nhỏ đến lớn, sự chăm sóc và giúp đỡ mà Hạ Dĩ San dành cho cô thì không phải bàn nhiều."Dĩ Hàm...", Hạ Dĩ San mếu máo giơ tay ra như đòi một cái ôm. Hạ Dĩ Hàm cau mày bước lại gần, "Nghiêm trọng thật à?""Thật mà, Dĩ Hàm, chị hối hận chết mất, chị bị hủy dung rồi... Hu hu, Dĩ Hàm, em phải cứu chị..."Mời các bạn đón đọc Dịu Dàng Dành Riêng Em của tác giả Lục Manh Tinh. Đến nhà hàng Hạ Tông Nguyên hẹn, Nghê Hạ kéo thấp vành mũ xuống rồi mới vào nhìn, khí sắc Hạ Tông Nguyên đúng là không tốt thật, chỉ là một lần cảm mạo đơn giản thôi mà đã khiến ông như già đi mấy tuổi. Nghê Hạ ngồi xuống ghế đối diện ông, mày hơi nhíu lại, "Bố có khỏe không?" "Không sao, đỡ sốt rồi, già cả rồi nó thế đấy.", Hạ Tông Nguyên vừa cười vừa rót nước trái cây cho cô, "Đồ ăn gọi xong rồi, toàn là món con thích cả đấy, sắp xong rồi." "Cảm ơn bố." Hạ Tông Nguyên khựng lại, "Bố là bố con, con còn nói cảm ơn với bố nữa." Nghê Hạ không nói chuyện, trong lòng Hạ Tông Nguyên có chút hụt hẫng. Đồ ăn nhanh chóng được bày lên. Hạ Tông Nguyên hỏi thăm tình hình cô dạo gần đây, Nghê Hạ bất giác kể hết những vấn đề cô gặp trong khi đóng Chân tướng cho ông nghe, mà ông cũng rất vui lòng cho cô ý kiến. Nhờ những lời chỉ bảo của Hạ Tông Nguyên, Nghê Hạ cũng hiểu thêm được rất nhiều điều. "Nghe nói, trong bữa tiệc tối hôm trước con có xung đột với người ta hả?" Nghê Hạ im lặng một lát rồi mới trả lời, "Không có gì, chỉ là đôi bên đều uống chút rượu thôi." "Dì Khâu nói, Thiệu Hàng đưa con về à?" Nghê Hạ nhìn ông, "Đều là bạn cả, anh ấy khá nhiệt tình." Hạ Tông Nguyên im lặng một lát rồi nói, "Bố khá hiểu thằng nhóc Thiệu Hàng này, cậu ta rất từ tốn, lễ độ, các mối quan hệ trong giới đều rất tốt, nhưng nhiệt tình thì... hình như không thường thấy... Tiểu Hàm à, có phải Thiệu Hàng thích..." "Dừng.", Nghê Hạ nói, "Đây là chuyện riêng của tôi, tôi không muốn nói với bố." "Được, được, được.", Hạ Tông Nguyên thầm hiểu. Ông nhìn Nghê Hạ, nếu đúng là Hoắc Thiệu Hàng, vậy thì quả là một sự lựa chọn không tồi. "Hôm qua bà ấy về nói gì với bố?" "Ai cơ?" "Đương nhiên là Khâu Anh Tử rồi, bà ta mà không nói thì tôi cũng chẳng biết bố ốm.", Nghê Hạ bình tĩnh nói, "Hôm đấy tôi với bà ta cãi nhau, lúc về bà ta không mách bố à?" Hạ Tông Nguyên ngẩn người, "Không có... Tiểu Hàm, con đừng nghĩ xấu về dì ấy như vậy." "Không phải là tôi nghĩ, mà là bà ta xấu thật.", Nghê Hạ nhấp một ngụm nước trái cây, ánh mắt thản nhiên, "Bà ta là người phụ nữ của bố, đương nhiên bố sẽ nói đỡ cho bà ta, nhưng mà tôi không quên được nỗi đau mà bà ta mang đến cho tôi và mẹ tôi." Hạ Tông Nguyên chua xót nói, "Chuyện quá khứ là bố sai. Tiểu Hàm, lúc đó con còn nhỏ nên không thể nói gì với con được, nhưng bố hi vọng là hiện giờ con có thể hiểu, tình cảm giữa bố và mẹ rạn nứt là do công việc, khoảng cách và niềm yêu thích quá khác nhau, dần dần, bố mẹ ở bên nhau mà chẳng có gì để nói với nhau cả..." "Thế cho nên bố chọn người có chung đề tài, chung công việc với bố, là Khâu Anh Tử. Nếu đã như thế, ngày xưa bố đừng chọn mẹ thì hơn. Vì bố mà mẹ mai danh ẩn tích, bạn bè cũng chẳng có, không một ai biết đối tượng kết hôn của mẹ là ai cả. Bố nói không yêu thì không yêu, bố đã từng suy nghĩ cho mẹ chưa?" "Tại bố..." "Đúng, tại bố.", Nghê Hạ rầu rĩ nói, "Bố biết không, thật ra bây giờ bố nói ngày đó không cùng chí hướng nên dần xa cách, tôi có thể hiểu. Nhưng mà, trong lòng tôi vẫn không muốn tha thứ cho bố. Lúc còn nhỏ, bố yêu tôi, cưng chiều tôi, tôi đã cho rằng bố là người quan trọng nhất trên đời này, thế nên tôi vô cùng yêu người bố này. Vậy mà kết quả thì sao, bố vì bà ta mà vứt bỏ gia đình này, không cần mẹ, càng không cần tôi. Trong lòng tôi, giữa Khâu Anh Tử và đứa con gái là tôi đây, bố chọn bà ta, tôi đau khổ thế nào bố có biết không? Tất cả những gì bố nói trước đây đều là lừa tôi hết. Bố căn bản là không yêu tôi bằng chính bản thân bố." "Việc bố yêu con tuyệt đối không có lời nào là dối trá cả! Con và chị gái con đều là bảo bối tâm can của bố.", Hạ Tông Nguyên nghe Nghê Hạ nói mà tim như vỡ vụn, "Bố và mẹ con chia tay, mỗi người nuôi một đứa, bố không thể nào đưa con đi được, mà đưa cả con với chị gái con đi thì quá tàn nhẫn với mẹ con. Tiểu Hàm, bố thật sự rất yêu con, con tin bố đi có được không?" Nghê Hạ hít sâu một hơi, cố dằn xuống cảm giác muốn khóc, cô nghẹn ngào nói, "Bây giờ nói gì cũng đã muộn rồi, hiện tại bố sống rất tốt, tôi cũng thế, mẹ tôi cũng thế... Thôi, tôi không muốn nhắc lại nữa." "Tiểu Hàm..." Nghê Hạ xụt xịt, lấy túi xách, "Cơm cũng ăn gần xong rồi, tôi phải về đây." "Bố đưa con về.", Hạ Tông Nguyên vội vàng đứng dậy. "Không cần." "Chú Trương Hằng đang ở bên ngoài, đưa con về cũng tiện.", Hạ Tông Nguyên không cho Nghê Hạ từ chối, ông đi theo cô ra khỏi cửa nhà hàng. Nhưng điều hai người không ngờ tới là, lúc hai người họ vừa bước ra thì ánh đèn flash đã ập tới lóa mắt. "Thầy Hạ, thầy với Nghê Hạ ra ngoài ăn riêng sao?" "Mười phút trước trên mạng có clip Nghê Hạ cãi nhau với cô Khâu, thầy đã xem chưa? Xin hỏi thầy với Nghê Hạ có quan hệ gì?" "Có phải cô Khâu từng nói đỡ cho Nghê Hạ rằng Nghê Hạ không phải người thứ ba vì quá yêu thầy, không muốn danh dự của thầy bị ảnh hưởng, trên thực tế Nghê Hạ đúng là người thứ ba không?" "Nghê Hạ, Nghê Hạ, chuyện cô với thầy Hạ gặp nhau riêng thế này cô Khâu có biết không?" "Trong clip cô không hề khách sáo với cô Khâu chút nào, còn suýt chút nữa đẩy ngã cô ấy, là vì cô hận cô ấy đã cướp thầy Hạ sao?" ... Cả đám phóng viên quây chặt phía trước, Nghê Hạ liên tục bị dồn về sau. Hạ Tông Nguyên thấy thế thì cau mày tức giận, "Mấy người nói lung tung cái gì thế!!! Có chuyện gì thì nhằm vào tôi đây này, đừng có làm khó con bé!" Hạ Tông Nguyên kéo Nghê Hạ ra đằng sau mình. Nghê Hạ nhìn bóng lưng của ông mà bỗng chốc mềm lòng. Nhưng cô còn chưa kịp cảm động thêm thì Hạ Tông Nguyên đột nhiên loạng choạng, sau đó ngã gục xuống. Đầu óc Nghê Hạ lập tức trở nên trống rỗng, cô vội vàng ngồi thụp xuống đỡ ông. Cô thấy sắc mặt Hạ Tông Nguyên trắng bệch, không bình thường chút nào, cô ngẩng phắt đầu lên, "Các người tránh ra cho tôi!!!" "Nghê Hạ, có thể giải thích cho chúng tôi không?" "Rốt cuộc hai người có quan hệ gì?" "Không thấy ông ấy hôn mê rồi hay sao? Tôi bảo các người tránh ra cơ mà!", ánh mắt Nghê Hạ lạnh buốt. "Xin nhường đường, xin nhường đường!", Trương Hằng thấy tình hình không ổn nên chạy đến, theo sau là trợ lý và bảo vệ, "Các bạn phóng viên, trong người thầy Hạ đang có bệnh, các bạn muốn hỏi gì thì đợi đến khi chúng tôi mở họp báo được không?" "Đừng đi vội, giải thích với chúng tôi trước đã!" Đám phóng viên vẫn không ngừng đuổi theo, bảo vệ phải tốn rất nhiều sức mới có thể đưa Hạ Tông Nguyên và Nghê Hạ vào xe bảo mẫu. Chiếc xe khó nhọc lách qua đám phóng viên kia để rời đi. Ở một góc nào đó, Dương Văn lạnh lùng cười. Mục đích đã đạt được rồi, cô ta đội mũ lên, xoay người chui vào xe. "Đến bệnh viện mau!", Trương Hằng nói với tài xế. "Ông ấy bị làm sao thế ạ?", Hạ Tông Nguyên vẫn hôn mê bất tỉnh, Nghê Hạ đỡ ông, trong lòng vô cùng hoảng loạn. "Mấy hôm nay bị cảm sốt, vốn dĩ đã yếu sẵn rồi. Tối nay ông ấy cứ nhất quyết đòi ra gặp cháu, chú chẳng cản nổi. Bây giờ chắc là bị kích động nên mới không chịu được đấy.", Trương Hằng nói. Nghê Hạ mím chặt môi, giọng nói bất giác run rẩy, "Sẽ không sao chứ ạ?" "Nhanh nhanh đến bệnh viện thì mới biết được." Nghê Hạ gật đầu, vừa định nói thêm gì đó thì Cảnh Tố gọi tới, "A lô." "Em đang ở đâu đấy Nghê Hạ? Xảy ra chuyện lớn rồi biết không? Sao lại có cái clip đấy nhỉ? Tại sao em với cô Khâu lại bị quay lén? Mà quan trọng là tại sao em lại cãi nhau với cô ấy?" Nghê Hạ nhéo ấn đường, "Gì cơ? Em không biết." "Em bị quay lén nên không biết thì chị có thể hiểu, vậy còn việc em cãi nhau với người ta thì sao? Em phải kể rõ ngọn nguồn cho chị thì chị mới giải quyết được." Cãi nhau với Khâu Anh Tử, chính là chuyện ở bữa tiệc tối hôm đó. "Gặp nhau rồi nói sau.", Nghê Hạ đang lo cho Hạ Tông Nguyên, "Em còn có chuyện quan trọng, không kể ngay được." "Hiện giờ có chuyện gì quan trọng hơn cơ chứ!" Nghê Hạ không nghe Cảnh Tố nói nữa, cô cúp điện thoại. Thì ra có người quay trộm, nói như vậy, những phóng viên có mặt tối hôm nay hẳn là đã nằm vùng từ trước, mà cũng rõ ràng là có người muốn bôi nhọ cô. "Nghê Hạ, để chú gọi trợ lý đến đây. Cậu ấy chờ cháu ở giao lộ phía trước, cháu xuống xe chờ ở đó rồi để cậu ấy đưa về." Nghê Hạ sửng sốt, "Nhưng ông ấy..." "Để chú chăm sóc cho bố cháu, cháu yên tâm, ông ấy sẽ không sao đâu. Giờ cháu cứ về trước đã, cháu theo đến bệnh viện cũng không tiện." Nghê Hạ cúi đầu nhìn Hạ Tông Nguyên, lồng ngực trào ra cảm giác rất khó chịu, "Được ạ, chú Trương, phiền chú để ý đến bố cháu." Nghê Hạ đổi xe, lúc lấy di động ra gọi cho Cảnh Tố thì lại phát hiện điện thoại hết pin. Cô cười khổ, hôm nay đúng là tệ thật, "Anh có sạc điện thoại không?" "Xin lỗi cô Nghê, trên xe tôi không có sạc, hay để tôi đi mua cho cô một cái nhé?" "Thôi không cần đâu, đưa tôi về trước đã." "Thế cô muốn đi đâu?", anh chàng trợ lý hỏi. Nghê Hạ thẫn thờ nhìn ra ngoài cửa sổ, suy tư một lát, rồi cô báo địa chỉ. Xuống xe ở gara, Nghê Hạ bắt thang máy lên tầng. Lúc ra khỏi thang máy, đèn dọc hành lang sáng lên. Cô ngây ngốc nhìn cánh cửa, chợt phát hiện mình không mang chìa khóa anh cho, cô bước tới ấn chuông, không có tiếng trả lời. Rõ ràng biết bên trong không có người, nhưng cô vẫn không muốn đi. Nghê Hạ chậm rãi ngồi xuống trước cửa, vùi đầu vào hai khuỷu tay, suy nghĩ hỗn loạn. Tin tức về Nghê Hạ và Khâu Anh Tử như một cú nổ lớn trên mạng. Chỉ có một đoạn clip ngắn, nhưng lại cho thấy rõ ràng nội dung đoạn đối thoại giữa hai người. Clip quá trần trụi, người sáng suốt đều có thể nhìn ra. "Bà cũng biết chúng tôi xa cách lâu rồi cơ đấy." "Khâu Anh Tử, như thế này là vì ai hả?""Tôi với anh ấy thật lòng yêu thương nhau." "Như thế cũng không tẩy sạch được việc phá hoại của bà. Còn muốn nói là thật lòng? Chỉ có một mình bà thật lòng sao?""Đừng có làm kỹ nữ còn đòi lập đền thờ." Tiếp sau đó là đoạn Khâu Anh Tử định ra tay nhưng bị Nghê Hạ đẩy ngược trở lại, hai người giương oai giễu võ, bầu không khí vô cùng kỳ lạ. Cư dân mạng xem xong đoạn clip này đều bàn tán vô cùng sôi nổi. Không lâu trước đây, Nghê Hạ bị đồn là tình nhân của Hạ Tông Nguyên, lúc ấy Khâu Anh Tử còn ra mặt phủ nhận, thì ra phủ nhận chỉ là giả vờ, mà Nghê Hạ đúng là kẻ thứ ba. Nghê Hạ là nhân tài mới xuất hiện, còn địa vị của Khâu Anh Tử đã ăn sâu bén rễ trong lòng mọi người, hơn nữa Khâu Anh Tử và Hạ Tông Nguyên là cặp đôi mẫu mực trong mắt mọi người, thế nên đương nhiên ai cũng đứng về phía bà ta mà cho rằng Nghê Hạ là kẻ chen ngang. Tối nay, Nghê Hạ và Hạ Tông Nguyên lại bị phóng viên bắt gặp, cuộc bình luận trên mạng càng nóng hơn. "Dựa vào cái gì mà nói Nghê Hạ như vậy? Có khi nào người sai là Khâu Anh Tử không?" "Bố láo, dám nói Khâu Anh Tử là người chen chân phá hoại sao? Mày biết Khâu Anh Tử với Hạ Tông Nguyên yêu nhau bao nhiêu năm không? Lúc họ đang nồng thắm thì Nghê Hạ đã tốt nghiệp mầm non chưa?" "Nghê Hạ cút ra khỏi giới giải trí đi, quá ghê tởm." "Hợp tác với bao nhiêu nam nghệ sĩ mà lại đi coi trọng một ông già, ngu..." ... Thể loại Ngọt, sủng, showbizĐộ dài 75 chươngEditor JinsVội vã từ California Mĩ bay đến Hàn Quốc. Máy bay vừa hạ cánh, Hạ Dĩ Hàm đeo lên kính râm, bước nhanh ra khỏi sân bay. Trên tay trống không, cô không mang bất kì hành lý nào, chỉ vì quá sốt ruột sau khi nhận được điện thoại của chị Dĩ Hàm lên xe taxi, dùng chút tiếng Hàn ngắc ngứ báo địa chỉ một bệnh viện, sau đó dựa lưng vào ghế, thoáng nhíu mày. Đêm qua đột nhiên cô nhận được điện thoại của Hạ Dĩ San, cô ấy nói cuộc phẫu thuật thẩm mĩ của cô ấy gặp chút vấn đề, bây giờ gương mặt thảm hại đến nỗi không dám nhìn nữa, cô ấy muốn trước khi cách ly với người đời được gặp em gái một lần. Tuy nhiên, có một điều kiện là, chuyện này phải tuyệt đối giữ bí mật, kể cả bố mẹ cũng không được biết. Cuộc đời của mỗi người, chẳng thể nào biết được mình sẽ gặp bao nhiêu ngã rẽ, cũng chẳng thể nào biết được, ở một ngã rẽ nào đó có thể gặp được người mà mình vẫn luôn nhớ mãi không năm tháng sau khi gặp anh, Hạ Dĩ Hàm yên ổn làm một cô con gái ngoan ngoãn, bỏ qua diện mạo xuất sắc của mình, đi vào con đường học thuật theo mong muốn của mẹ cô. Cho dù anh đã từng thân thiết, đã từng là một phần trong cuộc sống của cô, nhưng lúc ấy cô còn quá nhỏ, Hạ Dĩ Hàm chỉ có thể chôn chặt và mang theo phần tình cảm đó cho đến lúc trưởng vì bây giờ Hoắc Thiếu Hàng đã không còn là một diễn viên mới vào nghề đến học hỏi ba cô nữa, mà đã là một diễn viên ngôi sao với hàng loạt giải thưởng lớn và có lẽ… anh đã quên cô rồi. Bài viết được post full và sớm nhất tại Lust AvelandThế nhưng, duyên phận là một chuyện rất kỳ diệu, Hạ Dĩ Hàm không đi theo con đường nghệ thuật thứ 7 của ba cô, nhưng cũng chẳng thể hoàn toàn vứt bỏ. Bởi vì cô còn có một người chị sinh đôi giống mình như đúc, và bà chị này lại cực kỳ thích nổi tiếng. Thế cho nên, trong lúc tức giận vì bị cướp mất vai diễn, bà chị hay làm loạn này đã quyết định đi sửa sắc đẹp, mặc dù hai chị em cô đã đẹp lắm sao, chưa kịp làm gì thì phải ngưng lại, bởi vì chị cô bị dị ứng thuốc. Trong lúc quẫn bách, chị cô đã gọi cô đến, dùng gương mặt sưng vù của mình thuyết phục Hạ Dĩ Hàm làm việc thay cô ấy. Làm việc thay ở đây chính là, thay cô ấy đảm nhiệm vai trò của một diễn viên hạng ba, với nghệ danh Nghê thể nói rõ tại sao Hạ Dĩ Hàm lại đồng ý giúp cô chị Hạ Dĩ San của mình, có lẽ là bởi vì không chịu nổi chiêu bài làm nũng ăn vạ của chị ấy, hoặc có lẽ là giấc mơ chôn giấu từ nhỏ khiến cô động lòng, cũng có thể là vì, nơi đó có Hoắc Thiếu điều, Hạ Dĩ Hàm chẳng thể nào ngờ được, vừa trở về đã phải đối diện với mớ bòng bong mà bà chị chuyên gây rối của cô gây ra. Thật ra cũng rất dễ hiểu, sau khi ba mẹ cô ly hôn, cô theo mẹ qua Mỹ học cho tới tận bây giờ, còn chị cô ở lại học làm diễn ngoại trừ khuôn mặt giống như đúc ra, thì tính cách của hai người hoàn toàn trái ngược. Nếu như Hạ Dĩ San đẹp theo kiểu hoạt bát và lanh lợi, thì Hạ Dĩ Hàm lại là vẻ đẹp của thanh cao đầy khí chất. Thế nên, Nghê Hạ mà mọi người nhìn thấy gần đây, thật sự là thay đổi quá nhận lời thế thân cho chị, Hạ Dĩ Hàm đã phải vào ngay một đoàn phim, mà ở đây vừa khéo gặp được Hoắc Thiếu Hàng. Chị cô là diễn viên hạng ba, diễn xuất chả ra sao chỉ được có cái mặt ăn ảnh, được nhận vai nữ hai phim này quả đúng là kỳ tích. Một bộ phim chất lượng như vậy, nam chính là Hoắc Thiếu Hàng thì cũng chẳng có gì là lạ. Tiếc là, anh không nhận ra cô. Cũng đúng, lâu quá rồi còn Dĩ Hàm chỉ có thể cười khổ trong lòng, dốc sức làm tròn vai. Chỉ có điều không ai ngờ tới là, cô quá xuất sắc. Làm gì còn một Nghê Hạ không chút tiếng tăm, cũng chẳng tài năng trong lời đồn, trên phim trường chỉ còn một Nghê Hạ điềm đạm, lặng lẽ, hết mình vì công việc. Nhưng cũng chính vì sự “chỉ cần yên lặng cũng khiến người khác phải chú ý” này, Hoặc Thiếu Hàng mới cảm thấy hứng thú với đây, Hoắc Thiếu Hàng hợp tác với rất nhiều diễn viên, cũng có nhiều tin đồn tình cảm, nhưng thực sự động lòng với ai đó thì chưa. Anh đẹp trai, trầm ổn, ôn hòa với tất cả, cho nên rất nhiều người có tình ý với anh mà không dám chủ động, bởi vì họ sợ ngay cả tư cách làm bạn diễn của anh cũng khó mà bảo toàn. Ấy thế mà, một Hoắc Thiếu Hàng vẫn luôn lạnh lùng giữ vững tôn nghiêm lại có thể vì những vô tình hữu ý mà đến gần cô gái nhỏ bé Nghê Hạ càng đến gần cô, anh lại càng phát hiện, cô gái này thật sự rất cuốn hút. Không chỉ là một tài năng diễn xuất, cô còn có một trình độ mà khó có diễn viên nào có được, học thức cao, giỏi ngoại ngữ, và chỉ số IQ không tầm thường. Nhưng còn có một điều mà Hoắc Thiếu Hàng cảm thấy cô khác biệt, đó chính là cảm giác nhẹ nhàng quen thuộc nào đó rất khó diễn người thầm mến đã lâu, một người rung động trong lòng, chỉ cần một đốm lửa thì sẽ lập tức nổ thành pháo Thiếu Hàng không ngần ngại thể hiện sự thưởng thức đối với cô, Hạ Dĩ Hàm lúc đầu vẫn còn có chút không tin vào sự may mắn này, nhưng sau khi anh thể hiện rõ ràng tâm ý của mình, cô chẳng có lý do nào để khước từ cả. Bởi vì, cũng giống như cô, anh chưa từng quên cô gái nhỏ thích quấn lấy mình ngày xưa, Hạ Dĩ yêu nảy nở cùng với thử thách của thời gian, Hoắc Thiếu Hàng thật sự đã làm được chuyện mà mình luôn tâm niệm.“Mười mấy năm trước, em là cô bé bên cạnh anh, anh cưng chiều em, bảo vệ em, bởi vì em là cô em gái mà anh yêu quý. Bây giờ, anh vẫn muốn cưng chiều em, muốn bảo vệ em, là vì, em là người con gái mà anh thích.”…Câu chuyện viết về thế giới showbiz, đương nhiên sẽ không thiếu những kịch tính do nam phụ nữ phụ mang lại, tuy nhiên tất cả những điều này không hề ảnh hưởng đến sự ngọt ngào tình cảm của những cặp đôi yêu thương chân thành. Bài viết được post full và sớm nhất tại Lust AvelandCó thủ đoạn, cũng có bạo lực mạng, có những sự thật chẳng bao giờ thắng nổi lời đồn đại, nhưng họ sống trong thế giới đầy ánh hào quang đó, chỉ có thể cố gắng giữ lại cho mình một chút tình cảm cốt chút hồi hộp đầy rung động khi vừa mới nhận ra nhau của Hoắc Thiếu Hàng và Hạ Dĩ Hàm, có chút bất ngờ đầy đáng yêu của cặp đôi tin đồn lâu năm Quý Thư Bạch và Giang Thần, lại có chút bất đắc dĩ với cặp đôi lệch sóng Hạ Dĩ San và Nam Dịch, nhưng kết quả cuối cùng mỗi người đều hạnh phúc trên con đường mà họ đã lựa Dĩ Hàm dành cả thanh xuân để thầm mến một người, cứ như vậy lặng lẽ yêu Thiếu Hàng không hề hay biết mình đã chờ đợi một người từ lúc nhỏ cho đến trưởng thành, để có thể dành hết tất cả dịu dàng trong cuộc đời này, cho cô.“Nơi nào có em, nơi đó có hạnh phúc của anh"____" " Trích từ truyện*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họaCre Goole/Huaban Ai cũng muốn có một tình yêu nhẹ nhàng, ngọt ngào và kết thúc có hậu. Nữ chính trong truyện Dịu Dàng Dành Riêng Em của tác giả Lục Manh Tinh cũng không ngoại lệ. Nhưng cuộc đời, vốn dĩ đâu phải muốn là được. Văn án truyện Vội vã từ California Mĩ bay đến Hàn Quốc. Máy bay vừa hạ cánh, Hạ Dĩ Hàm đeo lên kính râm, bước nhanh ra khỏi sân bay. Trên tay trống không, cô không mang bất kì hành lý nào, chỉ vì quá sốt ruột sau khi nhận được điện thoại của chị mình. Hạ Dĩ Hàm lên xe taxi, dùng chút tiếng Hàn ngắc ngứ báo địa chỉ một bệnh viện, sau đó dựa lưng vào ghế, thoáng nhíu mày. Đêm qua đột nhiên cô nhận được điện thoại của Hạ Dĩ San, cô ấy nói cuộc phẫu thuật thẩm mĩ của cô ấy gặp chút vấn đề, bây giờ gương mặt thảm hại đến nỗi không dám nhìn nữa, cô ấy muốn trước khi cách ly với người đời được gặp em gái một lần. Tuy nhiên, có một điều kiện là, chuyện này phải tuyệt đối giữ bí mật, kể cả bố mẹ cũng không được biết. Hạ Dĩ San và Hạ Dĩ Hàm là chị em song sinh ngoài ánh mắt ra thì vẻ ngoài của hai người gần như là giống nhau như đúc. Mặt khác, Hạ Dĩ San còn có một thân phận khác, đó là một nghệ sĩ hạng ba mới gia nhập giới giải trí không lâu, Nghê Hạ. Chuyện gì đã xảy ra với hai chị em nhà họ Hạ. cùng theo dõi truyện ngôn tình hay này.

truyện dịu dàng dành riêng em