nẻo đường năm xưa giờ vắng lặng chiều mưa
Mưa trên phố ngày xưa. lời yêu thương. thì thầm trong mưa. Sao mưa phố chiều nay. đôi tình nhân ấy. không còn qua đây. Nghe mưa về nhớ thêm. nhớ tháng ngày ấm êm. Nghe em về bước chân.
Sa Lung ơi, bao năm xa. Giờ đây ta đã lớn Và cả khi trở về. Ta vẫn là đứa bé. Bé bỏng vô cùng Giữa sông nước quê hương. Bài thơ Nhớ sông quê Tác giả Song Trà. Giờ lớn rồi…đường đời ta muôn ngả Chợt một chiều nhớ quá tuổi còn thơ Nhớ dòng sông quê sóng vỗ
Xuôi ngược những nẻo đường Sài Gòn xưa: Đại lộ mang tên vị phú hào giàu "thứ hai" của Nam Kỳ các xe khác đang đi theo chiều của đường Đồng Khánh. Châu văи Liêm bị ngập nước trong đợt mưa năm 1967 Rạp hát & Khách sạn Thủ Đô trên đường Tổng Đốc
Dưới đây, bạn sẽ tìm thấy bộ sưu tập thơ Nguyễn Thiên Ngân của chúng tôi thu thập trong nhiều năm từ nhiều nguồn khác nhau. Anh muốn mình sống mãi những màu xanh Nếu có thể đóng chai được gió biểnAnh sẽ mang nó đến nhà emĐổ từ từ qua khu vườn đêmBản lề […]
Trưa nắng đổ, chiều mưa rào bất chợt Hai bóng hình vẫn chung một lối đi… Em đi trước, anh đi sau thầm lặng Đường vào đời đã có anh và em… Anh đã quen gọi hai tiếng "em ơi" ! Từ cái dạo anh, em còn đi học… Em đi trước vai tròn ôm […]
Ich Will Dich Kennenlernen Auf Englisch. Thầm chào nhau thôi rồi vĩnh biệt người ơi Ngày buồn đã tới này giây phút tôi xa người Tình đã úa nhàu, mình đã thôi nhau Từ đây biết rồi đời tôi sẽ đi về đâu. Nẻo đường năm xưa giờ vắng lạnh chiều mưa Lời nào đã hứa còn lưu giữ chi thêm thừa Người thương ai rồi, người hết thương tôi Người đâu biết rằng lòng này tan nát tơi bời. ĐK Yêu thương cho nhau đẹp trong phút giây ban đầu Tưởng là bền lâu ai ngờ đâu đoạn cuối thương đau Qua bao tháng ngày bơ vơ chốn này Anh vui với ai rồi mà tôi đâu có hay. Oan khiên cho tôi là khi đã trao anh rồi Cả cuộc đời tôi bây giờ đây đổi lấy đơn côi Thôi anh hãy cười, yên vui với người Riêng tôi sẽ tự tìm một nơi chôn cõi đời. Kỳ vọng bao nhiêu nào có được gì đâu Người càng níu kéo càng xui khiến thêm u sầu Thì thôi tôi đành giải thoát cho tôi Để tôi khóc cười đừng cay đắng đôi bờ môi. Đường tình ta đi là đi vào biệt ly Chẳng hề nghĩa lý vì đâu có thương yêu gì Người đi qua rồi, người đã quên tôi Bỏ tôi đứng lại lầm lạc phương hướng trong đời. 1. Thầm chào nhau [Dm] thôi rồi vĩnh biệt người [Bb] ơiNgày buồn đã [F] tới, này [Gm] giây phút tôi xa [Am] ngườiTình đã úa [C] nhàu, [Am] mình đã thôi [Bb] nhauTừ đây biết [Gm] rồi đời tôi sẽ đi về [A7] đường năm [Dm] xưa giờ vắng lạnh chiều [Bb] mưaLời nào đã [F] hứa còn [Gm] lưu giữ chi thêm [Am] thừaNgười thương ai [C] rồi, [Am] người hết thương [Bb] tôiNgười đâu biết [Dm] rằng lòng này [A7] tan nát tơi [Dm] bời [Gm][Am]ĐKYêu thương cho [F] nhau, đẹp [Gm] trong phút giây ban [Dm] đầuTưởng là bền [Gm] lâu ai ngờ [C] đâu đoạn cuối thương [F] đau[Gm] Qua bao tháng [A7] ngày [C] bơ vơ chốn [Bb] này[C] Anh vui với [Am] ai rồi mà tôi đâu có [C] hay. [A7]Oan khiên cho [Dm] tôi là [Gm] khi đã trao anh [Dm] rồiCả cuộc đời [Gm] tôi bây giờ [C] đây đổi lấy đơn [F] côi[Gm] Thôi anh hãy [Am] cười, [C] yên vui với [Bb] người[C] Riêng tôi sẽ [Am] tự tìm một [A7] nơi chôn cõi [Dm] đời [Gm][Am]2. Kỳ vọng bao [Dm] nhiêu nào có được gì [Bb] đâuNgười càng níu [F] kéo càng [Gm] xui khiến thêm u [Am] sầuThì thôi tôi [C] đành [Am] giải thoát cho [Bb] tôiĐể tôi khóc [Gm] cười đừng cay đắng đôi bờ [A7] tình ta [Dm] đi là đi vào biệt [Bb] lyChẳng hề nghĩa [F] lý vì [Gm] đâu có yêu thương [Am] gìNgười đi qua [C] rồi [Am] người hết thương [Bb] tôiBỏ tôi đứng [Dm] lại lầm lạc [A7] phương hướng trong [Dm] đời [Gm][Dm]
nẻo đường năm xưa giờ vắng lặng chiều mưa